Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

NHỮNG NGƯỜI THỢ ĐÁ

Tên gọi thân thương: - Lèn Bạc ơi!
Hiên ngang, sừng sững một vùng trời
Chiến tranh, tường lũy che thôn bản
Thống nhất, đã thành xí nghiệp rồi.

Bạn tôi bẩy đá trên tầm cao
Choòng, đá va nhau tỏa ánh sao
Dây thắt ngang lưng chàng dũng sĩ
Tháo bom nổ chậm mới ngày nào.

Trên cao trời lạnh buốt vào xương
Đổ lửa trời hè đá nóng ran
Chỉ thấy tiếng cười vang vách núi
Đá ơi nhanh đến mọi con đường!
  
Chiếc máy nghiền sàng nhai đá hộc
Tiếng kêu lộc khộc đá tan dần
Đều đều sàng lắc không ngừng nghỉ
Từng loại đá rơi, cuốn bụi vần.

Đập đá nhỏ thêm, đồng đội nữ
Khăn che kín mặt, mắt tươi cười
Ngày nào em đứng trên cao điểm
Bom nổ quanh mình, đếm quả rơi*.

Tôi mê khoan đá ở trên cao
Ngắm lúa đồng xanh, biển dạt dào
Bãi cát trắng phau, thuyền lướt sóng
Bắc, Nam thống nhất đẹp làm sao.
Quảng Bình, tháng 7 năm 1975    
Nguyễn Đức Hưng
* Đếm những quả rơi để tìm ra 
những quả bom nổ chậm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét