Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2018

VƯỜN CÂY, CHÚ VẸT NHÀ NÀNG

Thăm quê kiếm cớ đến nhà nàng
Chỉ thấy vườn cây tựa bãi hoang
Cạnh bếp phờ hàng chuối đỏ
Quanh sân lặng lẽ dãy xoài vàng
Xoài kia nẫu ruột không người hái
Chuối đó thâm cây chẳng kẻ màng 
Chú vẹt quên kêu Nhà khách !
Quay đầu vội nói: Lấy chồng sang !
31/10/2018
Nguyễn Đức Hưng

CHẾT RỒI VẪN BỊ HÀNH

Thương thay một căp vợ chồng
Bị chết trần truồng, thật xót xa 
Hút thuốc, đưa đầu, giơ cánh múa
Ôm chai, gục mặt, khép người ca
Thân tàn, phổi héo, người chưa bỏ
Thịt nát, xương tan, kiến chửa tha
Chễm chệ bàn thờ oai một khắc
Về nơi chín suối vẫn không nhà !
29/10/2018
Nguyễn Đức Hưng

NỮ TÚ HÁI DỪA KHÉO HỚ HÊNH

Thân dừa khéo uốn cuộn vòng vèo
Lúc nhúc chùm dừa lủng lẳng treo
Gái xóm phơi lưng ngồi ngó xuống
Trai thôn ngửa cổ đứng nhìn theo
Xum xuê khóm , trời thèm ngắm
Rậm rịt lùm cây, khách muốn leo
Mặt ngọc, chân ngà, cười tủm tỉm
Vài anh mỏi cẳng ngã tùng phèo !
29/10/2018
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2018

THÔI ĐÀNH Ở VẬY

Ướm hỏi bao nàng lấy đâu
Người ta chỉ hám kẻ sang giầu
Cam nhiều khó sắm nên son đẹp
lắm khôn mua đủ phấn mầu
Váy ngắn sao làm cỏ ruộng
Chân dài chẳng dám cưỡi xe trâu
Thôi đành cất bước lên miền núi
Sản xuất, chăn nuôi để giải sầu !
26/10/2018
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Năm, 25 tháng 10, 2018

ĐI TÌM NIỀM VUI CHO MẸ

(Họa đảo vận bài VỀ KHOÁI CHÂU QUÊ ANH NHÉ của chính mình)
Hưng Yên khó kiếm một dâu
Vượt núi, luồn khe, lội suối sâu
Đến bản làm nương rồi cấy lúa
Lên non phát rẫy để trồng mầu
Cần , lắm thóc nên nhanh đủ
Chịu khó, nhiều ngô lại sớm giầu
Khỏe mạnh, hiền lành mau vợ
Thăm quê tặng mẹ một bầu* !
26/10/2018
Nguyễn Đức Hưng
* bầu = mang thai

VỀ KHOÁI CHÂU QUÊ ANH NHÉ !

Quê anh đẹp lắm, lại nhanh giầu:
Đất bãi phì nhiêu lắm mỡ mầu,
Quất cảnh xum xuê bên ruộng ,
Chanh leo trĩu trịt cạnh giàn bầu,
Dưa nằm lổn nhổn trên đồng cạn,
lượn tung tăng dưới vực sâu,
Đến sống nơi đây tăng tuổi thọ.
Anh buồn bởi mẹ thiếu nàng dâu !
26/9/2018
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

HÓA ĐÁ CHỜ NHAU

Gió mải theo mây đến bốn phương
Em còn đứng đó đợi người thương
Ngày mòn, tối mỏi theo năm tháng
Hóa đá chờ nhau phía cuối đường

Mây quay ngoắt lại phủ đầy trời
Gió chẳng theo về chạy khắp nơi
Vắng gió, mây tuôn ngàn giọt lệ
Người đời vẫn gọi hạt mưa rơi !
25/10/2018
Nguyễn Đức Hưng