Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2017

MÌNH LÀ SINH VIÊN CÁ BIỆT

Đại học dăm năm hệ chính qui
Vòng cùng bảo vệ*, chín kỳ thi
Nàng ba phẫu thuật,hai lần đẻ
Chị bốn gian nguy,một bận“đi”
Ruộng sản năm sào,đôi vụ gặt
Tiền còm mỗi suất,bốn nơi chi
Trong tuần tự đạp trăm cây số
Tốt nghiệp hạng hai kể cũng kì.
Tháng 10 năm 1985
Nguyễn Đức Hưng
*Bảo vệ đồ án; hạng một Suất 
sắc, hạng hai Giỏi.

LẦN ĐẦU BỊ SỐT RÉT ÁC TÍNH

Đêm khuya vác đạn ở ven sông
Bỗng nổi da gà, lạnh giáp hông
Gậy tựa hai sườn như chẳng có
Chăn rê bốn mé chỉ bằng không
Đau đầu mới dứt nhồi đau bụng
Mỏi cổ chưa xong lại buốt mông
Ước nguyện bây giờ bên bố, mẹ
Xông hơi, chén bún nấu rô đồng.
Trường Sơn 8/1972
Nguyễn Đức Hưng 
Vị trí tiêm thuốc rốt rét ở mông.


ĐÁP ÁN THÁCH ĐỐI CỦA NHÀ CÁI

Vế ra:   - LƯỢN LỜ, LẤP LÓ, LẲNG LƠ LIẾC; Nguyễn Đức Hưng
Vế đối: - LẢ LƯỚT, LÂN LA, LẤP LỬNG LỜ. Nguyễn Đức Hưng

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2017

ÁNH TRĂNG HiỂU LÒNG EM


月亮代表我的心


你问我爱你有多深 ,我爱你有几分. 我的情也真, 我的爱也真 月亮代表我的心. 你问我爱,你有多深 ,我爱你有几分. 我的情不移, 我的爱不变 亮代表我的心.
轻轻的一个吻,一经打动我的心. 深深的一段情, 教我思念到如今.
你问我爱你有多深, 我爱你有几分. 你去想一想, 你去看一看,月亮代表我的心. 你去想一想, 你去看一看 月亮代表我的心
* Bài hát được giới trẻ Việt Nam rất ưa thích. Bài này do ca sỹ Đặng Lệ Quân thực hiện (ảnh dưới)

DỊCH THƠ:
ÁNH TRĂNG HIỂU LÒNG EM

Anh hỏi tình em sâu đậm không,
Chứa bao nhiêu nỗi nhớ mong?
Tình em mãi mãi chân thật,
Chỉ ánh trăng hiểu tấm lòng!

Nụ hôn anh tặng em xao xuyến
Ghi nhớ suốt đờitrái tim.
Anh cứ hỏi hoài em khó nói
Ánh trăng đã hiểu thấu lòng em!

Nguyễn Đức Hưng
(Sưu tầm dịch)

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

ĐỐI ĐÁP VỚI NGUYỄN KHẮC NGUYỆT

- VẾ RA: Lỗi hẹn “Tri Ân”, không được nói, chẳng được ăn, thiệt kép thiệt đơn, la oai oái; Nguyễn Khắc Nguyệt

- VẾ ĐỐI: Giao lưuXóm Mạng”, cứ thích hát, lại thích uống, thêm thêm bạn, cười hả . Nguyễn Đức Hưng.

GẶP GỠ ĐẦU XUÂN ĐINH DẬU

Bữa tiệc đầu Xuân cụm Chí Linh
Không to cũng thấy rất linh đình
Cầy hoang bảy món giăng la liệt
Rượu quý vài chai đứng rập rình
Nhạc đệm cung đàn thanh rộn rã
Người ngân khúc hát ý rung rinh
Nàng khoe váy mới, đào đua sắc
Mấy bác hồi xuân nhẩy hết mình.
24/02/2017
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Tư, 22 tháng 2, 2017

TRÊN HỎNG TẤT YẾU DƯỚI HƯ

(Họa đảo vận bài thơ NỖI KHỔ RỤNG RĂNG
của Tạ Anh Ngôi)
Tham lam lắm thứ khổ thân ông
Thích cả đồ dai, món trắng bông
Cặp trước gần bay thèm mía bãi
Hàm bên sắp gãy muốn gà đồng
Trên hư,dưới rụng nhai sao đặng
Hạ xỉu, trung tồi tấn được không
Cái muốn teo ngay mà chẳng thể
Thôi đành chịu nhịn tận xa trông.
23/02/2017
Nguyễn Đức Hưng


Phụ chép bài thơ 

NỖI KHỔ RỤNG RĂNG
Hôm qua bầy cỗ cháu mời ông
Nào thịt trâu tươi lại ếch đồng
Dê núi xào săn đành đứng ngó
Gà đồi hấp kỹ chịu ngồi trông
Bởi long ngoài cửa kiêng ngô mía
Vì rụng trong hàm thích quýt hồng
Cái ấy ít dùng sao chả gãy
Để răng mà nhá sướng hơn không ? (!)

Nhân Hưng, ngày 22-2-2017
Tạ Anh Ngôi

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2017

CHIỀU HỒ ĐỒNG MÔ

Chiều nghiêng trở lại hồ Đồng Mô
Nước biếc, non xanh khéo hẹn hò
Suối quấn vòm trời hình lấp loáng
Rừng quanh rặng núi bóng lô nhô
Kênh đưa nước mát về nương lúa
Thuyền chở khách tình đỗ bến mơ
Mải miết tìm người ngày dựng đập
Hoàng hôn khuất bóng tự bao giờ.
Chương Mỹ,12/2003
Nguyễn Đức Hưng

KHOẢNH KHẮC RỪNG TRƯỜNG SƠN

Chồi non đợi ánh nắng Xuân
Bóng ai lên núi tưởng gần hóa xa
Hay là người ấy tìm ta?
Bầy chim hòa một khúc ca trêu mình.
Trời mùa Hạ xuống chân đèo
Trăng lên đổi gác đang treo đầu cành
Hoàng hôn nhuộm tím áo xanh
Hình như ai đó gọi mình dưới khe.
Lá rụng để nắng xuống đồi
Cành cây đâm nát khoảng trời mùa Thu
Lang thang mấy mảng sương
Bỗng dưng nhớ tiếng hát ru ngày nào.
Thu đi đánh thức mùa Đông
Góc rừng một cặp vợ chồng hươu sao
Ngẩn ngơ nhớ tiếng suối reo
Mưa phùn phảng phất rắc vào vai tôi.
Trường Sơn, 1973
Nguyễn Đức Hưng
  

Chủ Nhật, 19 tháng 2, 2017

ĐƯỜNG TRƯỜNG SƠN

Đường như những sợi chỉ đào
Dọc ngang trăm mũi khâu vào rừng xanh
Khi lên dốc, lúc lượn quanh
Xe reo cùng nhịp quân hành vào Nam.
Trường Sơn, 1973
Nguyễn Đức Hưng   

ĐỐI VỚI THẦY ĐỖ ĐÌNH TUÂN

CON CÁI THỈNH THOẢNG VỀ THOÁNG LẠI THƯỚT; Đỗ Đình Tuân

“BỊCH BỒ” CHẦM CHẬM ĐẾN CHỐC RỒI CHUỒN. Nguyễn Đức Hưng

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

HAI ÔNG GIÁO THĂM TRƯỜNG CŨ

Một ghế hai thầy cạnh gốc cây
Liên hoan thịt, rượu đã no, say
Đôi lời bạn  đang văng vẳng
Một tiếng trò xưa để ngất ngây
Bục giảng lung linh trên đất
Sân chơi phảng phất ở nơi này
Bao năm thiếu thốn  đầm ấm
ức hồi theo đẹp tháng ngày.
19/02/2017
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

XE VƯỢT QUA NGẦM

Xe chạy vòng quanh mép dãy đồi
Vượt qua dòng suối chảy về xuôi
Ngầm sâu,tảng đá quây nâng đáy
Núi trọc, tầu bay lượn  cướp trời
Lũ quạ bỏ bom nhanh chóng cút
Đoàn xe lội suối khẩn trương rời
Bao đêm tối thẫm đèn không bật
Đại đội dàn ngang bãi cọc người.
17/02/2017
Nguyễn Đức Hưng

HỒI ỨC VỀ ĐỒNG ĐỘI ĐÃ HY SINH

Nước mắt giàn trên bức ảnh mờ
Tim về nỗi nhớ chiến trường xưa
Hố bom nham nhở, đường lầy lội
Vách núi toang hoang, đất xác xơ
Xe chạy hiên ngang đâu tính buổi
Máy bay cắn trộm chẳng theo giờ
Bao người gục ngã không còn xác
Tái hiện trong lòng những lúc mơ.
17/02/2017
Nguyễn Đức Hưng

VUÔNG KHĂN TÔI YÊU

Vuông khăn mỏng dịu dàng trên khuôn mặt
Em khéo che chỉ hở cặp mắt nhìn
Đôi mắt ấy nói những điều rất thật
Những khát khao, bỏng cháy ở trong tim.
                       
Công việc của em cô gái làm đường
Chịu nắng hắt và oi nồng đường nhựa
Các mảnh vỡ những khi em đập đá
Bụi cuốn mịt mù từ những chiếc xe qua
Cả những khi cơn gió bấc tràn về
Vuông khăn ấy đã che đi tất cả
Để cho em có thêm sức khỏe
Say sưa làm cho năng suất tăng cao.

Anh nhớ nhất là những lúc giải lao
Em dấu nụ cười khi mọi người chuyện tếu
Chỉ có anh không nhìn nhưng rất hiểu
Cái núm đồng tiền trên khuôn mặt xinh tươi
Vì tôi đã yêu vuông khăn ấy mất rồi.
Tháng 6 năm 1975
Nguyễn Đức Hưng