Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

TỚ CHẲNG BIẾT KHOE GÌ...

Em bầy sắc đẹp với khoe hoa
Tớ chẳng còn chi với tuổi già
hóp, lưng xinh tựa quỷ
Da nhăn, mũi vẹo xấu như ma
thơ tập tễnh lên vùng thẳm
Mợ vẽ bồng bềnh đến chốn xa
Gió bấc loanh quanh đòitrọ
Mưa phùn tách ghé thăm ta?
30/10/2019
Nguyễn Đức Hưng
Beautiful flowers and nice girl fly in to my facebook.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

TẢN MẠN ĐÊM DÀI KHÔNG NGỦ

Rét mướt vương thân ối kẻ nghèo
Ham danh, hám của phải luồn, leo
Nhiều sông lối lại thành nhiều bến
Lắm núi đường sang cũng lắm đèo
Nắng giãi lâu ngày mầm ngập suối
Chơi sang suốt tháng họa phình eo
Vung tiền đánh bạc thằng Bần đến
Tiết kiệm, hăng làm bác Phú theo... 
25/10/2019
Nguyễn Đức Hưng

ĐÊM QUA TÔI MƠ VỚ ĐƯỢC VỢ

Nghĩ lắm, đêm trường cứ thẩn thơ
Đi đường nhặt được một nàng
Da như  tuyết ngọc bay nhầm chỗ
Dáng tựa quỳnh hoa nở đúng giờ
Ánh mắt mênh mang sông cổ điển
Bờ môi thấp thoáng biển hoang
Chuông reo báo thức tôi bừng tỉnh
Chẳng thấy hồng nhan lại thẫn thờ.
25/10/2019
Nguyễn Đức Hưng

MONG SAO ĐỪNG CÓ MÙA ĐÔNG

Cái rét đầu Đông buốt thấu xương
Cầu cho sớm hết lắm đêm trường
Đau lưng, nhức họng mình ông tủi
Quặn ruột, ù đầu mỗi cháu thương.
Gió lạnh đong sầu vùng đất khách,
Mưa dầm nuốt tủi chốn tha hương.
Nàng T mải ngủ không đàm tiếu,
Cúm rúm, co ro...khắp góc giường.
24/10/2019
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

BÀ NGOẠI XỊN VƯỠN “XÌ TIN”

Lên ngoại xịn vưỡn tin”
Uốn éo làm duyên lắm kẻ nhìn
Ngực nở, eo thon trong áo
Chân cao, bắp nhỏ ẩn quần jin*
Mi nhung, mắt lụa màu mây tụ
Mặt ngọc, da ngà  sắc tuyết in
Nhả tiếng thi nhân mòn mắt đợi
Đưa tình tráng mỏi mồm xin !
22/10/2019
Nguyễn Đức Hưng
Ảnh minh họa: Nguồn Internet.

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

GHẾ NGỒI LÊN NGÔI BÀ NGOẠI

Từ ngày Tuyết Đỗ được lên ngôi
Tế tử* đem dâng chiếc ghế ngồi
Bế cháu mùa Đông không sợ rét
Chăm con tháng Hạ chẳng lo hôi
Oai phong ngó tựa hoàng hậu
Lộng lẫy trông như vợ chúa trời
Đợi đến ngày thêm chàng rể chót
Phu quân chiếc nữa để song đôi.
21/10/2019
Nguyễn Đức Hưng
*Tế tử = con rể.

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2019

ĐÀN MĂNG-ĐÔ-LIN CỦA BÁC ĐỖ

Thầy Tuân chiếc măng - đô - lin
Thủng thẳng ngân lên tán mẹ mìn
Tiếng bổng thầy đòi cháu ngủ
Cung trầm bác gẩy nhắc nàng im
Đôi khi đệm nhạc toàn thôn nhẩy
Thỉnh thoảng hòa âm cả xóm nhìn
Bỏ hẳn thơ Đường, rèn giọng hát
Làm người phải giữ trọn niềm tin!
20/10/2019
Nguyễn Đức Hưng