Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2020

GÓC BIỂN ĐẢO QUÊ HƯƠNG TÔI

Biển cả mênh mông, sóng dạt dào
Ngày ra ngắm cảnh, tối trông sao
Hàng lổng chổng tông mảng
Phố đảo bồng bềnh khách sạn cao
Bến đợi thuyền vào bờ nhún nhẩy
Cây chờ bướm đậu chênh chao
Màu xanh trời nước, xanh thiên cổ
Đất nước, quê hương đáng tự hào.
26/4/2020
Nguyễn Đức Hưng

MỘT BỮA ĂN XA CHỒNG, CON

Tám quý xinh tọa trước mâm
Rời son, bỏ phấn, lộ duyên thầm
Môi cười thoải mái, tâm thư giãn
Óc nghĩ triền miên, trí phóng tầm
Tủm tỉm môi ngon phơi mộc mạc
Lim dim mắt ngọt thả trầm ngâm
Thuyền xa bến cho thanh thản
Biển chớ lung lay tạo sóng ngầm.
26/4/2020
Nguyễn Đức Hưng

ĂN THỜI COVID

Ông già, cháu trẻ tránh - vi
Chợ sớm ông đi cháu ngủ khì
Tẩy rửa xong rồi ông gọi cháu
Canh sắp nguội cháu ăn đi !
26/4/2020
Nguyễn Đức Hưng

HỌC THỜI COVID


Chuẩn bị xong xuôi cháu học bài
Ông làm mọi việcphòng ngoài
Giao bài, thảo luận qua khung sắt
Cuối buổi cùng bàn chỗ đúng sai.
26/4/2020
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2020

THƯỞNG THỨC NÀNG VÀ HOA

Mũi ngửi hoa thơm, mắt liếc nàng
Mùi hương quấn quýt thật sang
Hồng nâu sắc mặt ngon tình thiếp
Tím tía màu dơn vẹn nghĩa chàng
Rượu ngấm lời trao lòng thắm đỏ
Hoa bung nhụy mở búp tươi vàng
Bên nhau hạnh phúc còn nồng ấm
Hạ đến, Xuân qua mãi nhẹ nhàng.
24/4/2020
Nguyễn Đức Hưng

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2020

MÁCH NHỎ HAI ANH

(Họa bài thơ TRÓT DẠI của chị Song Thu)
Nhà dùng nỏ hết phải đem cho
Tức nước cho nên mới giở trò
Tỉnh táo đề phòng dành đủ vốn
Chiều nàng tới bến chẳng âu lo.
20/4/2020
Nguyễn Đức Hưng

Phụ chép:
TRÓT DẠI
Của nhà trót dại vác đi cho
Nên nỗi hôm nay phải diễn trò
Trống đã mất dùi không thể
Nàng càng hoan hỉ hắn càng lo.
Song Thu