Cũng đừng lắm thiếp nhiều thê làm gì
Mệt người mà chẳng ích chi
Muốn “tu” thì cứ ngủ khì suốt đêm
Răng long ăn trái nhãn mềm
Tham ăn quýt ngọt lại thêm đèo bòng
Về cũng dở, ở chẳng xong
Thân già lúc ấy đau lòng, lệ rơi
Ở nơi đất khách quê người
Trông về phương Bắc cuối trời sầu tuôn!
23/5/2017
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét