Bà em ở tận Phố Bần xa xôi
Bà em đánh mất ông rồi
Ông anh cũng đã để rơi mất bà
Bà em buồn thích la cà
Ông anh buồn lại sa đà vào thơ
Bà em thỉnh thoảng ngẩn ngơ
Ông anh bận bịu từng giờ vì anh.
Bà em giống lá lìa cành
Ông anh như quả khế xanh cuống rời
Bà em giảm đẹp, ít tươi
Ông anh tăng xấu, dáng người khẳng khiu
Bà em lắm bác muốn “iu”
Ông anh ế ẩm đìu hiu tối ngày.
Bao giờ vạn vật đổi thay
Ngoại kia cùng với nội này chung quê!
17/07/2021
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét