Mong anh mỏi mệt quán cà phê
Ngóng mãi sao anh chả thấy về
Quán lá tan dần người giáp phố
Bàn trà tản sạch khách gần quê
Làn mây chặn nắng coi đau đớn
Ngọn gió xua mưa ngắm não nề
Chủ quán dồn bàn em thức tỉnh
Đơn côi, lẳng lặng, bước lê thê !
26/4/2018
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét