Quán vắng mình em vẫn cứ ngồi
Sương chiều đã phủ phía xa xôi
Bồi hồi ngắm đến đường lên núi
Thắc thỏm nhìn vô lối xuống đồi
Nắng khó lau khô làn nước mắt
Khăn đâu thấm sạch giọt mồ hôi
Chờ anh để ngắm hoàng hôn tắt
Bóng tối bao quanh đặc quá rồi!
24/4/2018
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét