Làng quê thủa ấy rộng mênh mông
Thẳng cánh cò bay chẳng hết đồng
Đứa cưỡi
lưng
trâu
say đọc
truyện
Thằng ngồi mép cỏ thích câu sông
Diều bay phấp phới căng phồng gió
Lúa trải mênh
mang
nặng
trĩu
bông
Ngọn khói đem theo mùi ốc nướng
Tha hương
kỷ
niệm
mãi
thêm
nồng.
13/01/2018
Nguyễn
Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét