Đã xa rồi ngày ấy thủa học sinh
Vì rất kính yêu một thầy giáo cũ
Ngày chia tay, trước thầy tôi đã hứa
Khi lớn lên em sẽ chọn nghề thầy.
Ấy thế rồi thời gian cứ thoảng bay
Để lại sau tôi chiến trường im tiếng súng,
Những buổi đi ca trên công trường bề bộn,…
Hôm nay tôi đang sống dưới mái trường
Chẳng niềm vui nào có thể vui hơn
Khi thực hiện được điều như đã hứa.
Ơi phấn trắng, bảng đen, ô cửa sổ,
Những cặp mắt nhìn khát vọng suy tư,
Nét chữ nghiêng nghiêng trang sách học trò,…
Rặng nhãn vô tình đưa hương qua cửa sổ.
Khóa ra trường để lại bao nỗi nhớ,
Khóa mới vào đem đến những niềm vui
Chẳng thể đầy những kỷ niệm trong tôi
Về những trò ngoan, những trò học giỏi,
Về những học trò trầm tư ít nói
Và những học trò tinh nghịch ham chơi.
Học trò thuộc bài lòng thấy vui vui
(Chắc giống tôi, thầy cô nào chả thế).
Ngồi soạn bài trong đêm khuya buốt giá
Nghe ngoài trời gieo nặng những giọt sương.
Có sao đâu cái thiếu thốn đời thường
Niềm say mê chả bao giờ thấy đủ
Sưởi ấm lòng tôi những lời thầy giáo cũ
Nguyện yêu nghề, yêu thế hệ tương lai.
Tháng
11 năm
1993
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét