Chẳng ghé vô bờ tầu lặng thinh
Chòm dừa vẫn ấm một gia đình
Chồng đi bỏ bẵng lời lưu luyến
Vợ hận
mang
thêm
nỗi
bất
bình
Háo hức
tình
hờ
nơi
đất
khách
Thờ ơ nghĩa
cũ
chốn
quê
mình
Năm dài ngóng đợi mòn đôi mắt
Bóng tối dìm sâu một bóng hình.
01/11/2017
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét