(Họa nguyên vận bài thơ VÔ
TÌNH
của anh Nguyễn Đề Kháng)
Tình yêu nó ở tim mình
Anh không là gió vô tình
nhẹ qua
Chỉ biết trách gió, trách
ta
Đã làm cho tóc tung ra bên
hoài
Tóc mây vừa mỏng vừa dài
Làm anh có cớ lựa bài bắt
quen
Biết đâu bà nguyệt xe duyên
Mà sao em chỉ lặng yên
tươi cười?
Ai vô tình thế ai ơi?
Để ai trọn cả cuộc đời nhớ
thương!
15/01/2017
Nguyễn
Đức Hưng
VÔ TÌNH
(Bài xướng)
Ngồi buồn em khóc một mình,
Đến làn gió cũng vô tình
lướt qua.
Không thèm an ủi người ta,
Lại còn trêu chọc, cứ xoa
má hoài.
Còn làm tung mái tóc dài,
Đang buồn nẫu ruột, còn
nài làm quen.
Em xinh, em đẹp, tươi
duyên,
Sao anh chỉ bước qua bên
mỉm cười?
Đừng vô tình thế anh ơi!
Người mà em định trọn đời
yêu thương!
Tháng/6/1986
Nguyễn Đề Kháng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét