Trăng
cứ
vỡ
dần
theo
sóng
nước
Con đò cũng đã khuất bên sông
Chòm
lau
xào
xạc
đi
tìm
gió
Em
đợi
đã
lâu
chẳng
thấy
chồng
Màn
đêm
phủ
xuống
mờ
cây
lá
Gió
đã
theo
mây
đến
chốn
xa
Chỉ
có
ánh
trăng
là
vẫn
đợi
Đưa
em
lủi
thủi
bước
về
nhà.
12/5/2018
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét