Mình em một ghế giữa hiên tây
Ngó cảnh hay là đợi khách đây
Áo cộc thùng thình trông ẻo lả
Quần côn sát sít ngắm cao dây
Môi son tủm tỉm càng hồng rực
Má phấn mơ màng bỗng đỏ hây
Người tới trầm trồ, nhìn lác mắt
Em cười sóng sánh cả trời mây.
01/5/2018
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét