Tìm kiếm Blog này
Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017
QUĂNG CHÀI BUỔI SỚM
Bình minh mới hé phía chân trời
Mặt nước lăn tăn sóng biển khơi
Gập gối, soài chân, hơi ngửa mặt
Vung tay, vặn ngực,khẽ xô người
Chài xoe xoe xoáy, xòe xòe chụp
Thuyền lắc lắc chao, nhẹ nhẹ bơi
Cuối buổi thuyền về nhìn cá quẫy
Ngư ông phấn khởi mở môi cười.
30/4/2017
Nguyễn Đức Hưng
Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017
LỜI CUỐI VỚI HAI NÀNG
1.Với Vũ Vẽ Vời:
Một thời túng thiếu em là tiên
Dẫu chẳng giầu sang cũng có tiền
Nay mắt đã mờ, tay lẩy bẩy
Cũng đành đoạn tuyệt mối tơ duyên!
2.Với Trần Thơ Thẩn:
Bỏ đi, yêu lại mấy lần rồi
Thơ Thẩn lại về đứng cạnh tôi
Già cỗi con tim dành một góc
Dù sao cũng sẽ bớt đơn côi.
29/4/2017
Nguyễn Đức Hưng
Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017
NHÌN LẠI 42 NĂM THỐNG NHẤT
Bắc Nam thống nhất bốn hai năm
Đất nước đang còn lắm khó khăn
Công nợ bên ngoài gần đạt đỉnh*
Giao thông, thủy lợi vẫn gian nan
Môi trường ô nhiễm giăng đây đó
Tham nhũng bây giờ khó đập tan
Toàn Đảng, toàn dân đang nỗ lực
Dựng xây Tổ quốc mạnh giầu lên.
29/4/2017
Nguyễn Đức Hưng
*Nợ nước ngoài chạm ngưỡng.
Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017
ANH LÍNH MỘT CHIỀU BÊN VỢ
Sương sa nhạt nắng bên bờ sông
Bóng ngả chơi vơi sát cánh đồng
Chiến sỹ chơi đàn đang phỉnh vợ
Dân quân tập hát mải ưng chồng
Xanh non binh phục non màu lá
Trắng đẫm tân thời đẫm sợi bông
Khúc hát, cung đàn chao đảo gió
Âm thanh vọng tới tít tầng không
27/4/2017
Nguyễn Đức Hưng.
GẶP LẠI NGƯỜI NĂM ẤY
Sực nhớ quen nhau tự buổi nào
Nhìn em bỗng thấy dạ nao nao
Vai cài
lá
lúa
đồng
chiêm
trũng
Má thoảng
mùi
cây
đất
bãi
cao
Chiếc áo nâu non thời nũng nịu
Manh quần gụ xẫm thủa tào lao
Bây giờ
phía
trước
còn
dang dở
Lại muốn
yêu
nhau
cũng
có
sao.
26/4/2017
Nguyễn Đức HưngGÁI GÓA HỎI MÍT ANH TUÂN
Mít anh Tuân có nhiều gai
Quả to, quả bé, quả dài đáng yêu
Cây lang ben trắng, thẳng đều
Lá vàng thưa thớt, còn nhiều lá xanh
Mấy em gái góa hẹn anh
Chị Thu đi vắng vin cành, ngắm cây
Mít anh liệu nước có đầy,
Có còn sáu múi như ngày còn xuân?
27/4/2017
Nguyễn Đức Hưng
Thứ Tư, 26 tháng 4, 2017
THƯƠNG NHỚ MẸ TÔI !
Mẹ phải mồ
côi (mẹ
lẫn
cha)
Từ ngày
nhỏ
xíu
mới
lên
ba
Qua thời
lận
đận
khi
còn
trẻ
Lại kiếp
gian
nan đến
lúc
già
Nắng đổ gò lưng đi chợ sớm
Mưa rơi
gập
cổ
cấy
đồng
xa
Về già
vẫn
phải
coi
đàn
cháu
Nhớ mẹ
bờ
mi đẫm
lệ
nhòa
!
27/4/2017
Nguyễn Đức HưngThứ Ba, 25 tháng 4, 2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)