Thân vàng vạn dặm vãng đồi hoa
Mặc
cháu
cùng
con phải
giữ
nhà
Lấp lánh môi cười trên mặt ngọc
Bông bênh
tóc
thả
xuống
vai
ngà
Lung
linh
mắt
kính
nhìn
mây
thấp
Ngấp nghến chân cò ngắm núi xa
Mải đợi chàng Kim quên bóng xế
Sương bay, khói tỏa đã chan hòa.
04/11/2019
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét