Nghĩ lắm, đêm trường cứ thẩn thơ
Đi đường nhặt được một nàng tơ
Da
như
tuyết ngọc bay nhầm
chỗ
Dáng tựa quỳnh hoa nở đúng giờ
Ánh mắt mênh mang sông cổ điển
Bờ môi thấp thoáng biển hoang sơ
Chuông reo báo thức tôi bừng tỉnh
Chẳng thấy hồng nhan lại thẫn thờ.
25/10/2019
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét