Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 24 tháng 10, 2018

BỒN CHỒN VÀ MẤT HỒN

Yêu thầm, trộm nhớ dạ bồn chồn
Muốn lắm nhưng Em nỏ hứa hôn
Sáng sớm nhìn O chơi cuối xóm
Chiều tan gặp Bậu ghé đầu thôn
Ba hồn mất sạch mần răng* sống
Bảy vía còn không chẳng thể tồn
Lởn vởn, phiêu diêu  cõi mộng
Sờ tim bỗng thấy nhịp sồn sồn
25/10/2018
Nguyễn Đức Hưng
* mần răng = làm sao.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét