Muốn vui mà vẫn phải buồn
Muốn cười dòng lệ lại tuôn vào lòng
Khuyên mình chớ vội mà mong
Cám nhiều,
Tấm
ít
đừng
trông
chờ
gì
Cũng đành nhắm mắt quên đi
Để thương
con cháu
có
khi
nhẹ
người
Nhặt đâu được ánh sao rơi
Cả rừng
đom
đóm
dạo
chơi
quanh
mình
Lần mò
tìm
ánh
bình
minh
Tỉnh mơ bốn đứa cháu xinh đang cười
26/9/2018
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét