Cuộc đời cứ tưởng đã êm đềm
Lặng lẽ em về trong bóng đêm
Vệt sáng còn giăng lên vải mịn
Nền đen cứ phủ khắp vai mềm
Vẹo xiêu dáng dấp vì lưu luyến
Gày guộc hình hài thiếu ấm êm
Thoắt đến, rồi đi như cái bóng
Để cho anh gục sát chân thềm.
09/02/2018
Nguyễn Đức Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét