Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 28 tháng 11, 2017

VÔ ĐỀ

Bây giờ bụng dạ mãi ngu ngơ
Chẳng nhớ về ai vẫn thẫn thờ
Sáng tỏ nhìn mưa bay vặn vẹo
Chiều tà ngóng gió nghĩ vu vơ
Tối mơ bạn khuất về trăng trối
Trưa đợi con hiền tới thẩn thơ
Lúc tỉnh coi mình đang ở viện
Áo choàng trắng toát vẻ thờ ơ.
29/11/2017
Nguyễn Đức Hưng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét